Vova 23



Vova trồng... củ cải bên trong Pijama

Vova về già trồng được một giống củ cải cho năng suất rất cao. Ông vẫn thường tự hào rằng củ cải của mình là to nhất.
Một hôm thằng con ông đang học trên trường Nông nghiệp của tỉnh về chơi có biếu ông bộ quần áo.
Nó nói rằng:
- Hôm nào nóng nực bố mặc bộ này vào sẽ thấy rất mát. Người ta gọi là bộ Pijama.
Một tối thấy trời nóng quá ông mới đem ra mặc rồi dạo chơi trong vườn củ cải của mình thì thấy thật là mát mẻ trong lòng khoan khoái vô cùng bèn đặt tên cho vườn củ cải của mình là Pijama.
Thời gian sau một hôm nhớ con ông lão khăn gói lên trường tìm.
Khi đi ngang qua một lớp nghe thấy tiếng cô giáo đang giảng về một giống củ cải rất to ông vội chạy vào và kêu lên:
- Củ cải này chưa to, củ cải trong Pijama của tôi còn to hơn nhiều!

Khi thu bài

Hơn một tiếng làm bài thi, Vova và nhiều bạn khác đã phải “cắn bút”. Thầy giáo muốn an ủi, nên nói với mọi người:
- Thầy ra đề toán này làm các em vất vả quá phải không?
- Thưa thầy, chúng em chỉ áy náy là thầy sẽ vất vả với một số định luật mới được phát minh trong bài kiểm tra, chứ bọn em thì không sao ạ! - Vova nhanh nhảu.

Trên đường về nhà

Thấy Vova yên lặng khác thường, Mary ngạc nhiên hỏi:
- Sao bồ có vẻ thất thần vậy?
- Hôm nay tớ có kiểm tra, nhưng tớ phải nộp lên tờ giấy trắng!
- Chắc là không học bài nên phải nộp giấy trắng chớ gì.
- Đâu có đâu, hôm kia tớ mơ là nghe thầy nói ai cóp sẽ bị “zerô”, còn ai bắt quả tang bạn mình quay cóp sẽ được thưởng điểm 10. Cho nên hôm qua tớ không thèm học bài, ngồi canh xem có ai quay không cho khoẻ, nào ngờ...

Bài văn gây sốc của Vova

Đề bài: "Mỗi con người đều có một năng lực đặc biệt, em có thể tìm năng lực đặc biệt đó của bản thân không? Hãy lấy ví dụ".
Bài làm: Em có khả năng tiên đoán trước sự việc chính xác 100%. Ví dụ như em biết kỳ thi này em... sẽ trượt!
Lời bình: Nếu đánh trượt cu cậu => hoá ra cu cậu đoán đúng => mà đoán đúng thì phải cho đậu => nhưng cho đậu thì hoá ra đoán sai... Thật khó cho các thầy!

Giờ tập làm văn

Cô giáo thu bài tập làm văn với đề tài: "Tả con lợn nhà em". Vova đứng lên xin cô cho khất đến cuối tuần, cô hỏi:
- Sao em chưa làm bài văn xong?
- Dạ... vì bố em đi công tác chưa về ạ!
- À! Chắc là nhờ bố làm hộ chứ gì?
- Không đâu ạ! Chẳng qua em muốn tả cho thật chính xác nên em mới nhảy vào chuồng lợn đo được chiều dài của nó. Còn… cân nặng bao nhiêu thì phải chờ bố em về rồi bắt trói khiêng lên mới biết được ạ.
- !!!