Hai Lúa lên thành phố chơi
Hai Lúa lên thành phố chơi, thấy người ta đeo khẩu trang để tránh bụi, cũng muốn bắt chước cho giống người thành phố. Hai Lúa liền tới ngay cửa hiệu để sắm một cái khẩu trang, nhưng mua lộn miếng... băng vệ sinh. Hí hửng lắm, Hai Lúa đeo ngay "miếng" khẩu trang vào rồi đi vi vu ngoài đường. Chạy xe được một lúc, Hai Lúa thấy khó thở quá, bực mình tháo "miếng" khẩu trang ra quăng vào sọt rác. Vừa quăng xong, ngó vô sọt thấy trong đó cũng có một "miếng" khác của ai đó vứt đi, Hai Lúa tức mình lẩm bẩm:
- Đ.M! May mà mình quăng đi kịp, chứ nếu không là bị hộc máu giống thằng này rồi!
3 anh đầy tớ
Một lão nhà giàu có ba anh đầy tớ,
nhưng mỗi anh một tính, anh thì rất cẩn thận, anh thì rất lo xa, còn một anh
thì rất lễ phép.
Lão lấy làm đắc ý lắm. Một hôm, cậu con cả lão ngã xuống ao, anh cẩn thận trông thấy chạy về thưa với chủ:
- Thưa ông, cậu cả nhà ngã xuống ao, xin ông cho phép con đi vớt cậu lên ạ!
Vớt lên được, thì cậu cả đã chết nghẻo rồi. Lão liền vác gậy đuổi, anh cẩn thận chạy biến. Lão sai anh lo xa đi mua áo quan về liệm. Ðược một lúc, anh này mang về hai cái. Thấy thế ông chủ trừng mắt:
- Tại sao lại mua những hai cái, thằng kia? .
Anh này trả lời:
- Ấy, con mua phòng xa, nhỡ cậu hai có chết đuối thì có cái dùng ngay. Lão lại vác gậy đuổi đi.
Chỉ còn anh lễ phép vẫn được lòng chủ. Một hôm anh ta cùng một người nữa cáng chủ nhà đi chơi. Ðến chỗ lội bùn ngập đến lưng ống chân mà anh ta vẫn vui vẻ không một lời phàn nàn. Thấy thế ông chủ khen:
- Anh khá lắm, biết chịu khó. Cứ cố đi rồi đến tết ta sẽ may cho bộ cánh. Vừa nói đến đấy thì anh đầy tớ đặt cáng xuống giữa đống bùn khoanh tay lễ phép nói:
- Con xin đa tạ ông!
Lão lấy làm đắc ý lắm. Một hôm, cậu con cả lão ngã xuống ao, anh cẩn thận trông thấy chạy về thưa với chủ:
- Thưa ông, cậu cả nhà ngã xuống ao, xin ông cho phép con đi vớt cậu lên ạ!
Vớt lên được, thì cậu cả đã chết nghẻo rồi. Lão liền vác gậy đuổi, anh cẩn thận chạy biến. Lão sai anh lo xa đi mua áo quan về liệm. Ðược một lúc, anh này mang về hai cái. Thấy thế ông chủ trừng mắt:
- Tại sao lại mua những hai cái, thằng kia? .
Anh này trả lời:
- Ấy, con mua phòng xa, nhỡ cậu hai có chết đuối thì có cái dùng ngay. Lão lại vác gậy đuổi đi.
Chỉ còn anh lễ phép vẫn được lòng chủ. Một hôm anh ta cùng một người nữa cáng chủ nhà đi chơi. Ðến chỗ lội bùn ngập đến lưng ống chân mà anh ta vẫn vui vẻ không một lời phàn nàn. Thấy thế ông chủ khen:
- Anh khá lắm, biết chịu khó. Cứ cố đi rồi đến tết ta sẽ may cho bộ cánh. Vừa nói đến đấy thì anh đầy tớ đặt cáng xuống giữa đống bùn khoanh tay lễ phép nói:
- Con xin đa tạ ông!
Lấy hàm răng
Tối kia, một cặp vợ chồng có tuổi
đang nằm trên giường. Người chồng rơi vào giấc ngủ nhưng người vợ cảm thấy tình
cảm dâng trong lòng và muốn nói chuyện. Bà nói:
- Anh thường cầm tay em khi chúng ta yêu nhau.
Một cách mệt mỏi, ông vươn ngang tay, cầm tay bà trong một giây, sau đó cố quay lại giấc ngủ. Một lát sau bà lại nói:
- Sau đó anh thường hôn em.
Hơi bực dọc, ông vươn người qua, hôn vội một cái trên má và nằm xuống ngủ. Ba mươi giây sau, bà thủ thỉ:
- Sau đó anh thường cắn cổ em.
Điên tiết, ông tung chăn và nhảy ra khỏi giường. Bà hoảng hốt hỏi:
- Anh đi đâu?
Ông quay lại và quát nhặng lên:
- Lấy hàm răng...chứ đi đâu!!!!
- Anh thường cầm tay em khi chúng ta yêu nhau.
Một cách mệt mỏi, ông vươn ngang tay, cầm tay bà trong một giây, sau đó cố quay lại giấc ngủ. Một lát sau bà lại nói:
- Sau đó anh thường hôn em.
Hơi bực dọc, ông vươn người qua, hôn vội một cái trên má và nằm xuống ngủ. Ba mươi giây sau, bà thủ thỉ:
- Sau đó anh thường cắn cổ em.
Điên tiết, ông tung chăn và nhảy ra khỏi giường. Bà hoảng hốt hỏi:
- Anh đi đâu?
Ông quay lại và quát nhặng lên:
- Lấy hàm răng...chứ đi đâu!!!!
Cụ thể
Sếp chỉ đạo nhân viên:
- Từ giờ trở đi, mọi người phải bỏ ngay cái bệnh chung chung, làm gì cũng phải cụ thể. Báo cáo gì phải báo cáo cụ thể, hỏi gì phải hỏi cụ thể, trình gì cũng phải trình cụ thể.
Thiếu cụ thể là không thể làm gì được. Ngay như tôi đây, suy nghĩ gì cũng phải nghĩ cho cụ thể.
Nhân viên sợ lắm, hỏi lấm lét:
- Thưa sếp, cụ Thể là cụ... nào mà ghê thế ạ?
- Từ giờ trở đi, mọi người phải bỏ ngay cái bệnh chung chung, làm gì cũng phải cụ thể. Báo cáo gì phải báo cáo cụ thể, hỏi gì phải hỏi cụ thể, trình gì cũng phải trình cụ thể.
Thiếu cụ thể là không thể làm gì được. Ngay như tôi đây, suy nghĩ gì cũng phải nghĩ cho cụ thể.
Nhân viên sợ lắm, hỏi lấm lét:
- Thưa sếp, cụ Thể là cụ... nào mà ghê thế ạ?
Gọi nhầm số
Ngày làm việc đầu tiên, anh ta gọi
điện cho bộ phận phục vụ nhưng lại gọi nhầm số:
- Công ty quái quỷ gì thế này? Cho tôi một tách cà phê. Nhanh lên!
- Gọi lộn số rồi! Anh có biết đang nói chuyện với ai không?
- Không.
- Tổng giám đốc!
Anh chàng ngập ngừng giây lát rồi hỏi:
- Vậy ông có biết ông đang nói chuyện với ai không?
- Không.
- Tốt! - Và anh ta nhanh tay cúp máy.
- Công ty quái quỷ gì thế này? Cho tôi một tách cà phê. Nhanh lên!
- Gọi lộn số rồi! Anh có biết đang nói chuyện với ai không?
- Không.
- Tổng giám đốc!
Anh chàng ngập ngừng giây lát rồi hỏi:
- Vậy ông có biết ông đang nói chuyện với ai không?
- Không.
- Tốt! - Và anh ta nhanh tay cúp máy.