Làm gì?
Cô giáo:
- Petia, bố em làm nghề gì?
- Kỹ sư.
- Lena, thế bố em làm nghề gì?
- Giám đốc nhà hát.
- Vova, thế còn bố em?
- Ông ấy chết rồi.
- Thế ông ta làm gì trước khi chết?
- Rên rỉ.
Cô giáo:
- Petia, bố em làm nghề gì?
- Kỹ sư.
- Lena, thế bố em làm nghề gì?
- Giám đốc nhà hát.
- Vova, thế còn bố em?
- Ông ấy chết rồi.
- Thế ông ta làm gì trước khi chết?
- Rên rỉ.
Kẻ ngu ngốc
"Trong giờ học, thầy giáo:
- Ai tự nhận thấy mình là kẻ ngu ngốc thì đứng lên!
Cả lớp ngồi im. Sau vài phút Vova đứng lên. Thầy giáo:
- Vova, em tự cho mình là kẻ ngu ngốc?
- Không ạ, nhưng để thầy đứng một mình như vậy thì …"
"Trong giờ học, thầy giáo:
- Ai tự nhận thấy mình là kẻ ngu ngốc thì đứng lên!
Cả lớp ngồi im. Sau vài phút Vova đứng lên. Thầy giáo:
- Vova, em tự cho mình là kẻ ngu ngốc?
- Không ạ, nhưng để thầy đứng một mình như vậy thì …"
Vô ích thôi!
"Vova vào phòng bố mẹ và không gõ cửa, và bắt gặp bố mẹ đang "âu yếm".
- "Bố mẹ làm gì thế?" Nó hỏi.
- "À" - bà mẹ trả lời sau giây phút bối rối - "Mẹ đang ngồi lên bụng bố để cho bụng bố nhỏ bớt đi."
- "Vô ích" - thằng bé lắc đầu - "ngày mai cô hàng xóm lại sang thổi cho nó to lên thôi."
"Vova vào phòng bố mẹ và không gõ cửa, và bắt gặp bố mẹ đang "âu yếm".
- "Bố mẹ làm gì thế?" Nó hỏi.
- "À" - bà mẹ trả lời sau giây phút bối rối - "Mẹ đang ngồi lên bụng bố để cho bụng bố nhỏ bớt đi."
- "Vô ích" - thằng bé lắc đầu - "ngày mai cô hàng xóm lại sang thổi cho nó to lên thôi."
Sao con khóc?
Vova vừa khóc vừa chạy tới chỗ mẹ.
- Chuyện gì vậy?
- Vì bố đập búa vào ngón tay ạ.
- Vậy làm sao con khóc?
- Tại vì lúc đó con cười.
Vova vừa khóc vừa chạy tới chỗ mẹ.
- Chuyện gì vậy?
- Vì bố đập búa vào ngón tay ạ.
- Vậy làm sao con khóc?
- Tại vì lúc đó con cười.