Tại vì...
Trong giờ sinh vật, cô giáo hỏi học sinh: - Tại sao con cá thờn bơn lại mỏng dẹt vậy? Vova giơ tay: - Thưa cô vì nó bị con cá voi hi..ếp! Cô giáo không kìm chế nổi: - Biến khỏi lớp học và nếu không có phụ huynh thì đừng có quay lại lớp. Chúng ta tiếp tục buổi học. Thế còn ai biết, tại sao mắt của con tôm lại to và lồi ra thế không? Vôva đã ra tới cửa: - Đơn giản là con tôm cũng có mặt ở cạnh đó và trông thấy tất cả.
Trong giờ sinh vật, cô giáo hỏi học sinh: - Tại sao con cá thờn bơn lại mỏng dẹt vậy? Vova giơ tay: - Thưa cô vì nó bị con cá voi hi..ếp! Cô giáo không kìm chế nổi: - Biến khỏi lớp học và nếu không có phụ huynh thì đừng có quay lại lớp. Chúng ta tiếp tục buổi học. Thế còn ai biết, tại sao mắt của con tôm lại to và lồi ra thế không? Vôva đã ra tới cửa: - Đơn giản là con tôm cũng có mặt ở cạnh đó và trông thấy tất cả.
Đấy không phải là rốn đâu
Một hôm cả lớp đi cắm trại, đến tối, khi cả lớp đã ngủ, cô hướng dẫn thấy Vôva mãi cứ trằn trọc, bèn hỏi:
- Vôva, sao em không ngủ?
- Thưa cô, vì ở nhà em hay sờ rốn mẹ mới ngủ được ạ. Vôva trả lời.
Cô sau 1 hồi suy nghĩ thấy thương Vôva quá bèn bảo:
- Thôi được, cho phép em sờ rốn cô đấy.
Đang đêm, cô thấy nhột quá, bèn bảo:
- Vôva, đấy không phải là rốn đâu.
- Dạ thưa cô, đấy cũng không phải là tay đâu ạ.
Một hôm cả lớp đi cắm trại, đến tối, khi cả lớp đã ngủ, cô hướng dẫn thấy Vôva mãi cứ trằn trọc, bèn hỏi:
- Vôva, sao em không ngủ?
- Thưa cô, vì ở nhà em hay sờ rốn mẹ mới ngủ được ạ. Vôva trả lời.
Cô sau 1 hồi suy nghĩ thấy thương Vôva quá bèn bảo:
- Thôi được, cho phép em sờ rốn cô đấy.
Đang đêm, cô thấy nhột quá, bèn bảo:
- Vôva, đấy không phải là rốn đâu.
- Dạ thưa cô, đấy cũng không phải là tay đâu ạ.
Vẫn là cái ấy
Vào tiết học, cô giáo hỏi cả lớp:
- Đố các em cái gì nhẹ nhất.
Cả lớp nhao nhao, đứa bảo là sợi bông, đứa bảo tờ giấy, nhưng cô giáo đều bảo sai. Lúc đó Vôva giơ tay phát biểu. Cô thấy vậy mới bảo:
- Bạn Vôva hay nói bậy, cô không cho nói đâu
+ Nhưng em biết cái đó, cô cho em nói đâu
Cô chờ 1 lúc, nhưng không còn 1 ai khác giơ tay, cô đành phải gọi Vôva
- Em nói đi nhưng không được nói bậy
+ Thưa cô, cái nhẹ nhất là cái "ấy" ạ
Cô giáo đỏ mặt:
Vào tiết học, cô giáo hỏi cả lớp:
- Đố các em cái gì nhẹ nhất.
Cả lớp nhao nhao, đứa bảo là sợi bông, đứa bảo tờ giấy, nhưng cô giáo đều bảo sai. Lúc đó Vôva giơ tay phát biểu. Cô thấy vậy mới bảo:
- Bạn Vôva hay nói bậy, cô không cho nói đâu
+ Nhưng em biết cái đó, cô cho em nói đâu
Cô chờ 1 lúc, nhưng không còn 1 ai khác giơ tay, cô đành phải gọi Vôva
- Em nói đi nhưng không được nói bậy
+ Thưa cô, cái nhẹ nhất là cái "ấy" ạ
Cô giáo đỏ mặt:
- Vôva ra góc lớp đứng, quay mặt vào tường
Vôva đi ra góc lớp, nhưng vẫn ngoái lại nói:
+ Nhưng em nói đúng, cái ấy chỉ cần thoáng nghĩ về nó là nó có thể ngoi lên mà không thể nào hạ nó xuống được.
Cô giáo lại đố:
- Bây giờ đố các em cái gì nặng nhất
Cả lớp lại rộn lên nững câu trả lời. Đứa thì bảo cái xe tải, đứa thì bảo quả trái đất, nhưng cô giáo đều bảo sai. Lúc đó Vôva quay lại:
+ Cô ơi, em biết đó là cái gì rồi
- Vôva trật tự, không được nói bậy
+ Nhưng em nói đúng, cô cho em nói đi
Cô lại chờ nhưng không một ai giơ tay vì tò mò về câu trả lời của Vôva:
- Thôi được, em nói đi nhưng không được nói bậy đâu
+ Thưa cô, cái nặng nhất vẫn là cái ấy. Bây giờ nó đã hạ xuống, mà hạ xuống rồi thì đố ai nhấc nó lên được...!!!..
Vôva đi ra góc lớp, nhưng vẫn ngoái lại nói:
+ Nhưng em nói đúng, cái ấy chỉ cần thoáng nghĩ về nó là nó có thể ngoi lên mà không thể nào hạ nó xuống được.
Cô giáo lại đố:
- Bây giờ đố các em cái gì nặng nhất
Cả lớp lại rộn lên nững câu trả lời. Đứa thì bảo cái xe tải, đứa thì bảo quả trái đất, nhưng cô giáo đều bảo sai. Lúc đó Vôva quay lại:
+ Cô ơi, em biết đó là cái gì rồi
- Vôva trật tự, không được nói bậy
+ Nhưng em nói đúng, cô cho em nói đi
Cô lại chờ nhưng không một ai giơ tay vì tò mò về câu trả lời của Vôva:
- Thôi được, em nói đi nhưng không được nói bậy đâu
+ Thưa cô, cái nặng nhất vẫn là cái ấy. Bây giờ nó đã hạ xuống, mà hạ xuống rồi thì đố ai nhấc nó lên được...!!!..
Thư tình của Vova
Khi Vova học lớp 3 của một trường tiểu học, trong giờ Văn, Vova đưa cho cô bạn bên cạnh mẩu giấy nhỏ, trong đó viết nguệch ngoạc: "Sau giờ học, chúng ta sẽ ra công viên và ngồi trên ghế đá chơi".
Cô bạn đọc lướt qua, hiểu ý, nhìn cậu bé bằng con mắt khinh mạn và bĩu môi. Một lát sau, cô đẩy sang cậu một mẩu giấy nhỏ với dòng chữ: "Nếu chỉ có vậy thì mày xuống lớp 1 mà học."
Khi Vova học lớp 3 của một trường tiểu học, trong giờ Văn, Vova đưa cho cô bạn bên cạnh mẩu giấy nhỏ, trong đó viết nguệch ngoạc: "Sau giờ học, chúng ta sẽ ra công viên và ngồi trên ghế đá chơi".
Cô bạn đọc lướt qua, hiểu ý, nhìn cậu bé bằng con mắt khinh mạn và bĩu môi. Một lát sau, cô đẩy sang cậu một mẩu giấy nhỏ với dòng chữ: "Nếu chỉ có vậy thì mày xuống lớp 1 mà học."